Công ty DÆ°Æ¡ng Giang (bên cho thuê) cho Công ty CP phát triển công nghiệp (bên thuê) thuê 2 đầu máy NB2010 và NB2172 để thá»±c hiện lai dắt tà u biển. Hợp đồng có thá»i hạn đến hết tháng 12/2006. Bên thuê chịu chi phà dầu, nhá»›t cho hai phÆ°Æ¡ng tiện hoạt Ä‘á»™ng và phải trả nguyên Ä‘Æ¡n tiá»n thuê phÆ°Æ¡ng tiện 50.000.000 đồng/1 phÆ°Æ¡ng tiện/1 tháng; bên cho thuê có trách nhiệm cung cấp phÆ°Æ¡ng tiện, nhân lá»±c sá» dụng phÆ°Æ¡ng tiện và trả lÆ°Æ¡ng cho nhân lá»±c sá» dụng phÆ°Æ¡ng tiện.
Do không có nhu cầu nữa nên và o ngà y 17/08/2006, bên thuê đã gá»i văn bản thông báo cho Công ty DÆ°Æ¡ng Giang vá» việc thanh lý hợp đồng vá»›i ná»™i dung khẳng định: từ ngà y 20/08/2006, Công ty cổ phần phát triển công nghiệp không có nhu cầu thuê 2 đầu máy của Công ty TNHH DÆ°Æ¡ng Giang nữa.
Tranh chấp xảy ra, Tòa phúc thẩm đã áp dụng luáºt thÆ°Æ¡ng mại 2005 để giải quyết. Theo Tòa, việc bên thuê Ä‘Æ¡n phÆ°Æ¡ng chấm dứt hợp đồng rõ rà ng là má»™t hà nh vi vi phạm hợp đồng. Hà nh vi nà y cho phép bên cho thuê yêu cầu bên thuê bồi thÆ°á»ng thiệt hại. Vá» mức thiệt hại mà bên cho thuê có thể yêu cầu bồi thÆ°á»ng, theo Tòa phúc thẩm, giá trị bồi thÆ°á»ng thiệt hại bao gồm tổn thất thá»±c tế và trá»±c tiếp do hà nh vi vi phạm của bị Ä‘Æ¡n gây ra và khoản lợi trá»±c tiếp mà nguyên Ä‘Æ¡n đáng lẽ được hưởng nếu không có hà nh vi vi phạm của bị Ä‘Æ¡n. Việc không tiếp tục thuê phÆ°Æ¡ng tiện của bị Ä‘Æ¡n không gây ra tổn thất thá»±c tế và trá»±c tiếp nà o cho nguyên Ä‘Æ¡n. Theo Ä‘iá»u 304 Luáºt thÆ°Æ¡ng mại, nguyên Ä‘Æ¡n chỉ có quyá»n đòi bồi thÆ°á»ng khoản lợi trá»±c tiếp mà nguyên Ä‘Æ¡n đáng lẽ được hưởng, đó là khoản thu 100.000.000 đồng/tháng/2 phÆ°Æ¡ng tiện trong khoảng thá»i gian còn lại của hợp đồng từ 20/8 đến 31/12/2006 chÆ°a trừ Ä‘i chi phà trả lÆ°Æ¡ng cho số ngÆ°á»i váºn hà nh và các chi phà khác nguyên Ä‘Æ¡n phải bá» ra.
Tuy nhiên, theo Tòa phúc thẩm, Ä‘iá»u 305 Luáºt thÆ°Æ¡ng mại cÅ©ng quy định rằng bên bị vi phạm hợp đồng phải áp dụng các biện pháp hợp lý để hạn chế tổn thất, kể cả đối vá»›i khoản lợi đáng lẽ được hưởng. Nếu không áp dụng các biện pháp đó thì bên vi phạm hợp đồng có quyá»n yêu cầu giảm bá»›t giá trị bồi thÆ°á»ng thiệt hại bằng mức tổn thất đáng lẽ có thể hạn chế được. Äáng lẽ từ ngà y 20/08/2006 nguyên Ä‘Æ¡n Ä‘Æ°a phÆ°Æ¡ng tiện của mình Ä‘i tìm công việc khác thì có thể hạn chế thiệt hại đối vá»›i khoản lợi đáng lẽ được hưởng thì má»›i hợp lý theo quy định của pháp luáºt. Tuy nhiên, nguyên Ä‘Æ¡n không thá»±c hiện việc đó mà cứ để phÆ°Æ¡ng tiện tại hiện trÆ°á»ng đến hết ngà y 31/12/2006 là sá»± lãng phà cố ý, không có hà nh vi hạn chế tổn thất. Từ đó, Tòa phúc thẩm cho rằng việc Tòa sÆ¡ thẩm chỉ chấp nháºn má»™t phần yêu cầu của nguyên Ä‘Æ¡n, buá»™c bị Ä‘Æ¡n bồi thÆ°á»ng thiệt hại cho nguyên Ä‘Æ¡n má»™t khoản tiá»n tÆ°Æ¡ng ứng vá»›i giá trị 1 tháng thá»±c hiện hợp đồng là tÆ°Æ¡ng ứng vá»›i khoảng thá»i gian hợp lý để nguyên Ä‘Æ¡n khắc phục các tổn thất tiếp theo vá» khoản lợi đáng lẽ được hưởng chÆ°a trừ lÆ°Æ¡ng nhân viên, phà quản lý, khấu hao và sá»a chữa phÆ°Æ¡ng tiện là có căn cứ, hợp lý.
à nghĩa bản án:
Äối vá»›i hợp đồng thuê tà i sản, trong trÆ°á»ng hợp bên thuê Ä‘Æ¡n phÆ°Æ¡ng chấm dứt hợp đồng trÆ°á»›c thá»i hạn trái pháp luáºt thì bên thuê chỉ phải bồi thÆ°á»ng thiệt hại tÆ°Æ¡ng ứng vá»›i khoản tiá»n thuê trong khoảng thá»i gian hợp lý mà bên cho thuê tà i sản tìm kiếm ngÆ°á»i thuê má»›i thay thế.
Bình luáºn của tác giả:
Luáºt thÆ°Æ¡ng mại có quy định chung vá» trách nhiệm hạn chế thiệt hại của bên bị vi phạm và thá»±c tiá»…n đã váºn dụng quy định nà y. BLDS hiện hà nh có quy định vá» trách nhiệm hạn chế tổn thất trong má»™t số giao dịch cụ thể mà không có phạm vi Ä‘iá»u chỉnh chung. VD: Äiá»u 448.2 BLDS: bên bán được giảm mức bồi thÆ°á»ng thiệt hại nếu bên mua không áp dụng các biện pháp cần thiết mà khả năng cho phép nhằm ngăn chặn, hạn chế thiệt hại; Äiá»u 575.1 BLDS: khi xảy ra sá»± kiện bảo hiểm, bên mua bảo hiểm hoặc bên được bảo hiểm phải báo ngay cho bên bảo hiểm và phải thá»±c hiện má»i biện pháp cần thiết mà khả năng cho phép để ngăn chặn, hạn chế thiệt hại. NhÆ° váºy, các quy định vá» trách nhiệm hạn chế tổn thất chỉ tồn tại trong má»™t và i trÆ°á»ng hợp đặc biệt của pháp luáºt dân sá»±. Chúng ta chÆ°a có quy định Ä‘iá»u chỉnh chung cho tất cả các hợp đồng dân sá»±.
Trong khi chÆ°a sá»a đổi được BLDS, chúng ta cÅ©ng nên thừa nháºn trách nhiệm hạn chế tổn thất bằng cách sá» dụng má»™t số nguyên tắc, quy định của pháp luáºt vá» hợp đồng nhÆ°: (i) khi có khả năng hạn chế tổn thất mà bên có quyá»n không hạn chế thì thiệt hại đáng lẽ được hạn chế không có mối quan hệ nhân quả vá»›i việc không thá»±c hiện hợp đồng, do đó bên có quyá»n không được bồi thÆ°á»ng; hoặc (ii) trách nhiệm hạn chế tổn thất là má»™t bá»™ pháºn của nguyên tắc thiện chÃ, trung thá»±c trong việc xác láºp, thá»±c hiện quyá»n, nghÄ©a vụ dân sá»± (theo Äiá»u 6 BLDS), bên có quyá»n có khả năng hạn chế thiệt hại nhÆ°ng đã không là m là không thiện chà nên há» không có quyá»n yêu cầu bồi thÆ°á»ng thiệt hại đáng lẽ hỠđã hạn chế được.
Tác giả: Äá»— Văn Äại