TRANH CHẤP VỀ THANH TOÃN TRONG HỢP Äá»’NG
Các bên:
Nguyên đơn : Công ty Pháp
Bị đơn : Công ty Mỹ
Các vấn đỠđược Ä‘á» cáºp:
- Hợp đồng cho phép sỠdụng sáng chế
- Hợp đồng tá»± Ä‘á»™ng bị huá»· bá»
- Nghĩa vụ hạn chế thiệt hại
- Äồng tiá»n thanh toán
Tóm tắt vụ việc:
Nguyên Ä‘Æ¡n (công ty Pháp) ký má»™t Hợp đồng vá»›i Bị Ä‘Æ¡n (công ty Mỹ) theo đó Nguyên Ä‘Æ¡n nhượng quyá»n sá» dụng tên và nhãn hiệu hà ng hoá của mình trong ba năm cho Bị Ä‘Æ¡n, để sá» dụng trên những sản phẩm do công ty nà y sản xuất và được tiêu thụ trong phạm vi lãnh thổ Mỹ. Thông thÆ°á»ng theo phÆ°Æ¡ng thức hoạt Ä‘á»™ng nà y, Bị Ä‘Æ¡n phải trả (sáu tháng má»™t lần) các khoản phà tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng vá»›i má»™t số phần trăm nhất định của doanh thu và má»™t khoản bảo đảm tối thiểu trong má»i trÆ°á»ng hợp. Vá» Ä‘iá»u nà y, Hợp đồng qui định rằng việc không thanh toán các khoản phà và o các ngà y đáo hạn tÆ°Æ¡ng ứng sẽ dẫn đến việc Hợp đồng tá»± Ä‘á»™ng bị huá»· bá» và việc không tuân thủ má»™t trong những Ä‘iá»u khoản của hợp đồng bởi má»™t trong các bên cÅ©ng dẫn đến những háºu quả tÆ°Æ¡ng tá»±, mà không là m ảnh hưởng đến quyá»n được bồi thÆ°á»ng thiệt hại của bên kia.
Thá»±c tế, Bị Ä‘Æ¡n chỉ thanh toán má»™t khoản tiá»n bảo đảm tối thiểu theo hợp đồng trong năm đầu tiên và đã quyết định chấm dứt hợp đồng. Nguyên Ä‘Æ¡n kiện Bị Ä‘Æ¡n ra trá»ng tà i tại Bruxelles, Bỉ, yêu cầu Bị Ä‘Æ¡n thanh toán khoản bảo đảm tối thiểu còn lại và o ngà y đáo hạn theo quy định của hợp đồng trong khoảng thá»i gian hai năm.
Phán quyết của trá»ng tà i:
Trá»ng tà i viên bác yêu cầu trên của Nguyên Ä‘Æ¡n vá»›i các lý do sau:
- Trên thá»±c tế, khiếu nại nà y là trái vá»›i ý chà của các bên được biểu hiện trong hợp đồng và trái vá»›i táºp quán và thá»±c tiá»…n nói chung trong hoạt Ä‘á»™ng thÆ°Æ¡ng mại và đặc biệt là trong quan hệ thÆ°Æ¡ng mại quốc tế;
- Các Ä‘iá»u khoản hợp đồng nói trên là hoà n toà n rõ rà ng và cụ thể và các Ä‘iá»u khoản hợp đồng không bao gồm Ä‘iá»u khoản hạn chế hay bảo lÆ°u nà o dù nhá» nhất vá» tÃnh hợp pháp và tá»± Ä‘á»™ng của việc huá»· bá» hợp đồng.
Từ các lý do trên, trá»ng tà i quyết định Nguyên Ä‘Æ¡n không có quyá»n và căn cứ để khiếu nại đòi được trả những khoản phà theo hợp đồng sẽ đến hạn sau ngà y huá»· bá» hợp đồng.
Tuy nhiên, Trá»ng tà i viên cho rằng Nguyên Ä‘Æ¡n có quyá»n nháºn được khoản Ä‘á»n bù thiệt hại do vi phạm hợp đồng, vá»›i Ä‘iá»u kiện đã cố gắng hết sức mình nhằm giá»›i hạn mức Ä‘á»™ thiệt hại của vi phạm hợp đồng gây ra vì lý do:
- Äiá»u 10 của hợp đồng có quy định rõ rà ng Ä‘iá»u khoản bảo lÆ°u vá» quyá»n được bồi thÆ°á»ng nà y;
- Khoản bồi thÆ°á»ng được xác định là khoản bảo đảm tối thiểu đến ngà y X, bởi vì Bị Ä‘Æ¡n đã có thÆ° thông báo dá»± kiến khả năng tiếp tục quan hệ hợp đồng trong má»™t khoảng thá»i gian xác định và do đó Nguyên Ä‘Æ¡n đã không tìm cách để đặt các quan hệ hợp đồng má»›i vá»›i má»™t hoặc nhiá»u công ty khác ở Mỹ để thay thế cho quan hệ hợp đồng vá»›i Bị Ä‘Æ¡n. Triển vá»ng vá» Ä‘Ã m phán và bà n bạc vá»›i Bị Ä‘Æ¡n không còn kể từ ngà y X. Kể từ ngà y X, Nguyên Ä‘Æ¡n lẽ ra phải ná»— lá»±c thiết láºp những quan hệ má»›i nhằm bù đắp những thiệt hại gây ra do chấm dứt hợp đồng vá»›i Bị Ä‘Æ¡n; Nguyên Ä‘Æ¡n đã không Ä‘Æ°a ra má»™t bằng cá»› nà o dù nhá» nhất vá» các ná»— lá»±c nà y. Do đó, hoà n toà n hợp lý và công bằng khi cho rằng nếu nhÆ° Nguyên Ä‘Æ¡n đã tiến hà nh những ná»— lá»±c nhÆ° váºy thì Nguyên Ä‘Æ¡n đã có thể giảm má»™t ná»a những thiệt hại gây ra do sá»± chấm dứt hợp đồng nói trên vá»›i Bị Ä‘Æ¡n.
Cuối cùng, vấn Ä‘á» cần phải bà n bạc đồng tiá»n nà o sẽ được chá»n là đồng tiá»n thanh toán. Vá» vấn Ä‘á» nà y, trá»ng tà i viên đã tuyên bố nhÆ° sau:
Xét rằng trong hợp đồng do hai bên ký kết, đồng đôla đã được sá» dụng nhÆ° đồng tiá»n thanh toán do váºy cÅ©ng phải là đồng tiá»n được sá» dụng trong phán quyết, và tháºm chà là đồng tiá»n sá» dụng để bồi thÆ°á»ng bởi vì khoản nà y nhằm Ä‘á»n bù những tổn thất trên thị trÆ°á»ng Mỹ.