TRANH CHẤP TRONG HỢP HỢP Äá»’NG CHO PHÉP SỬ DỤNG SÃNG CHẾ
Các bên:
Nguyên đơn : Công ty sỠdụng sáng chế
Bị đơn : Công ty cho phép sỠdụng sáng chế Mỹ
Các vấn đỠđược đỠcáºp:
- Hợp đồng cho phép sỠdụng sáng chế
- Bằng sáng chế hết thá»i hạn bảo há»™ do lá»—i cá»§a chá»§ sở hữu sáng chế và háºu quả (chấm dứt Hợp đồng sá» dụng sáng chế)
- Quyá»n đòi bồi thưá»ng cá»§a ngưá»i được phép sá» dụng sáng chế
Tóm tắt vụ việc:
Bị đơn (má»™t công ty MÄ©) ná»™p đơn xin cấp bằng sáng chế số XX001 tại Pháp năm 1972 cho hợp chất XX1, phương pháp để sản xuất ra hợp chất nà y và các ứng dụng hợp chất nà y để sản xuất thuốc chữa bệnh. Äến năm 1976 thì Bị đơn chÃnh thức được cấp bằng sáng chế.
Nguyên đơn (má»™t công ty Pháp) và Bị đơn đã ký má»™t Hợp đồng vá» quyá»n lá»±a chá»n, theo đó Nguyên đơn trả cho Bị đơn thứ nhất 100.000 USD và được đặc quyá»n lá»±a chá»n thá»±c hiện má»™t số quyá»n vá» sáng chế nhằm khai thác XX1 ở Pháp và má»™t số nước khác.
Hợp đồng cho phép sá» dụng sáng chế được Nguyên đơn và Bị đơn ký năm 1979, theo đó Bị đơn cấp cho Nguyên đơn giấy phép độc quyá»n sá» dụng bằng sáng chế số XX001 để thiết kế sản phẩm (dưới các dạng khác nhau) từ hợp chất XX1 phù hợp vá»›i các chỉ dẫn cá»§a Bị đơn, sá» dụng và bán sản phẩm đó ở Pháp và má»™t giấy phép bán độc quyá»n (semi-exclusive) sá» dụng và bán sản phẩm đó ở má»™t số nước khác.
Theo Hợp đồng, Nguyên đơn cam kết chấp nháºn chịu má»i chi phà tiến hà nh các nghiên cứu và thá» nghiệm lâm sà ng theo quy định để được đăng ký kinh doanh sản phẩm nói trên.
Hợp đồng quy định Hợp đồng sẽ có hiệu lá»±c từ ngà y ký cho đến ngà y Bằng sáng chế số XX001 hết thá»i hạn bảo há»™. Theo luáºt cá»§a Pháp, thá»i hạn bảo há»™ cá»§a má»™t bằng sáng chế là 20 năm kể từ ngà y ná»™p đơn xin cấp, vì váºy, thá»i hạn bảo há»™ cá»§a bằng sáng chế số XX001 đến năm 1992 má»›i kết thúc.
Năm 1979, Nguyên đơn và Bị đơn cÅ©ng đã ký má»™t hợp đồng cung cấp, theo đó Bị đơn thứ nhất đồng ý cung cấp cho Nguyên đơn hợp chất XX1 vá»›i má»™t số Ä‘iá»u kiện nhất định vá» chất lượng, giá cả, thanh toán, v.v... Hợp đồng cung cấp quy định Hợp đồng nà y sẽ còn hiệu lá»±c chừng nà o Hợp đồng cho phép sá» dụng sáng chế vẫn còn hiệu lá»±c.
Năm 1985, Nguyên đơn biết được rằng Bằng sáng chế số XX001 đã hết thá»i hạn bảo há»™ từ năm 1980 do chá»§ sở hữu bằng sáng chế, Bị đơn, không đóng phà hà ng năm theo quy định cá»§a Luáºt sáng chế Pháp.
Nguyên đơn đã kiện ra trá»ng tà i đòi Bị đơn bồi thưá»ng:
- Số tiá»n Nguyên đơn đã thanh toán cho Bị đơn là 200.000 USD do Bị đơn vi phạm Hợp đồng, không đóng phà bảo há»™ dẫn tá»›i chấm dứt Hợp đồng (vì Hợp đồng có hiệu lá»±c cho đến khi kết thúc thá»i hạn bảo há»™ cá»§a bằng sáng chế) mà không há» thông báo gì cho Nguyên đơn.
- Các chi phà cho các cuá»™c thá» nghiệm và nghiên cứu mà Nguyên đơn đã tiến hà nh trong suốt 6 năm (theo Nguyên đơn, việc nghiên cứu nà y kéo dà i mà không đạt kết quả do Bị đơn cố tình cung cấp các thông tin sai lệch và mẫu không chÃnh xác cá»§a hợp chất XX1)
- Má»™t khoản tiá»n bồi thưá»ng cho các thiệt hại phát sinh, kể cả lợi nhuáºn bị tổn thất.
- Tiá»n lãi cá»§a các khoản tiá»n nói trên.
Phán quyết cá»§a trá»ng tà i:
- 1.VỠđơn phản đối thẩm quyá»n cá»§a trá»ng tà i:
Bị đơn ná»™p đơn phản đối thẩm quyá»n cá»§a trá»ng tà i và cho rằng vụ việc cần phải do má»™t toà án dân sá»± Pháp xét xá» hoặc Ãt nhất tố tụng trá»ng tà i cÅ©ng phải hoãn lại cho đến khi vấn đỠthẩm quyá»n cá»§a trá»ng tà i được xác định chÃnh xác. ÄÆ¡n phản đối cá»§a Bị đơn dá»±a trên các căn cứ sau đây:
(i) Uá»· ban trá»ng tà i đã vượt quá giá»›i hạn thẩm quyá»n cá»§a mình khi ra quyết định yêu cầu các bên trình các tà i liệu vá» việc bằng sáng chế hết thá»i hạn bảo há»™;
(ii) Quyết định nói trên cá»§a Uá»· ban trá»ng tà i là m nảy sinh trong tố tụng trá»ng tà i má»™t vấn đỠmá»›i liên quan trá»±c tiếp đến "thá»i hạn bảo há»™ cá»§a bằng sáng chế", má»™t vấn đỠthuá»™c tráºt tá»± công cá»™ng và chỉ thuá»™c thẩm quyá»n xét xá» cá»§a các toà án dân sá»± Pháp;
(iii) Ngoà i ra, đỠxuất sá»a đổi ná»™i dung bản tranh tụng cá»§a Bị đơn có viện dẫn đến bằng sáng chế bổ sung số YY002 (theo Bị đơn, bằng sáng chế YY002 cÅ©ng có ná»™i dung bao hà m hợp chất XX1, vì thế dù bằng sáng chế XX001 có hết thá»i hạn bảo há»™ thì Nguyên đơn vẫn không bị ảnh hưởng vì lý do bằng YY001 vẫn còn thá»i hạn bảo há»™ tại Pháp). Vì giữa hai bên chưa có thoả thuáºn trá»ng tà i đối vá»›i bằng sáng chế nà y nên trá»ng tà i không có thẩm quyá»n xét xá».
Căn cứ và o nguyên tắc vá» quyá»n xác định thẩm quyá»n xét xá» cá»§a chÃnh mình (Äiá»u 8(3) Qui tắc ICC), uá»· ban trá»ng tà i đã quyết định bác đơn yêu cầu cá»§a Bị đơn và xác định rằng trá»ng tà i có thẩm quyá»n trong vụ việc nà y vá»›i những lý do sau đây:
- Trong vụ việc nà y các bên Ä‘á»u thừa nháºn rằng bằng sáng chế số XX001 cho hợp chất XX1 đã hết hiệu lá»±c từ năm 1980. Như váºy ở đây không có tranh chấp vá» thá»i hạn cá»§a bằng sáng chế và uá»· ban trá»ng tà i không có trách nhiệm giải quyết vấn đỠnà y. Do đó, uá»· ban trá»ng tà i có thẩm quyá»n xét xá» trong vụ việc nà y dù thá»i hạn cá»§a bằng sáng chế có phải là vấn đỠthuá»™c tráºt tá»± công cá»™ng và nằm trong phạm vi đặc quyá»n xét xá» cá»§a các toà án dân sá»± Pháp hay không.
- Các chứng cứ mà trá»ng tà i yêu cầu (nhằm xác định xem việc bằng sáng chế hết thá»i hạn bảo há»™ là do lá»—i cá»§a Bị đơn hay chỉ là hệ quả cá»§a sá»± bất cần hoặc má»™t sá»± kiện khác vượt quá tầm kiểm soát cá»§a Bị đơn) liên quan đến khiếu kiện cá»§a Nguyên đơn vá» hà nh vi gian láºn cá»§a Bị đơn. Mà khiếu kiện nà y nằm trong phạm vi thẩm quyá»n xét xá» cá»§a trá»ng tà i. Vì thế, trá»ng tà i hoà n toà n có thẩm quyá»n yêu cầu các bên trình bà y các chứng cứ nà y.
- Theo Äiá»u 16 Qui tắc ICC, các bên trong tố tụng trá»ng tà i chỉ có thể đưa ra các khiếu kiện má»›i hoặc bổ sung thêm các chi tiết cho khiếu kiện cá»§a mình nếu thoả mãn má»™t trong hai Ä‘iá»u kiện sau đây: thứ nhất, các bổ sung hoặc khiếu kiện má»›i nà y vẫn thuá»™c phạm vi cá»§a Văn bản vá» thẩm quyá»n xét xá» cá»§a trá»ng tà i; thứ hai, các bổ sung hoặc khiếu kiện má»›i nà y được tất cả các bên chấp thuáºn và được thông báo tá»›i Toà Trá»ng tà i ICC. Trong vụ việc nà y, bổ sung khiếu kiện cá»§a Bị đơn có liên quan đến YY001, bằng sáng chế không được qui định trong Văn bản thẩm quyá»n cá»§a uá»· ban trá»ng tà i cÅ©ng không được các bên cùng chấp thuáºn. Ngoà i ra, uá»· ban trá»ng tà i cÅ©ng nhấn mạnh rằng tranh chấp giữa các bên không chỉ liên quan đến hợp chất XX1 mà quan trá»ng hÆ¡n là vá» những vi phạm hợp đồng. Vì váºy, trá»ng tà i bác bổ sung khiếu nại má»›i nà y cá»§a Bị đơn và tuyên bố vẫn có thẩm quyá»n trong vụ việc nà y.
2. VỠviệc vi phạm hợp đồng của Bị đơn:
Vá» nguyên nhân cá»§a việc hết hạn bảo há»™ cá»§a bằng sáng chế, sau khi xem xét các chứng cứ, uá»· ban trá»ng tà i kết luáºn: bằng sáng chế hết thá»i hạn bảo há»™ là do Bị đơn không đóng phà bảo há»™ 90 USD/năm mặc dù đã nháºn được đầy đủ các thông báo ná»™p phÃ.
Nguyên đơn cho rằng việc Bị đơn cố tình không đóng phà bảo há»™ đã là m cho bằng sáng chế XX001 cho hợp chất XX1 hết thá»i hạn bảo há»™ ở Pháp trước thá»i hạn dá»± kiến (năm 1992) và hệ quả là là m cho Hợp đồng giữa Nguyên đơn và Bị đơn tá»± động hết hiệu lá»±c (do hiệu lá»±c cá»§a Hợp đồng phụ thuá»™c và o thá»i hạn bảo há»™ cá»§a bằng sáng chế). Do đó, Bị đơn đã vi phạm nghiêm trá»ng Hợp đồng.
Äể chứng minh cho láºp luáºn cá»§a mình, luáºt sư cá»§a Nguyên đơn viện dẫn trước Uá»· ban trá»ng tà i quyết định cá»§a Toà Phúc thẩm Paris trong vụ Fridor vs. Exhenry (Paris, ngà y 3 tháng 3 năm 1953). Trong vụ đó, ngưá»i sở hữu bằng sáng chế không đóng phà hà ng năm nên đã là m chấm dứt thá»i hạn bảo há»™ cá»§a bằng sáng chế. Toà án cho rằng việc đóng phà hà ng năm là trách nhiệm cá»§a chá»§ sở hữu sáng chế và nếu chá»§ sở hữu không là m như váºy, anh ta có nghÄ©a vụ bồi thưá»ng thiệt hại cho ngưá»i sá» dụng sáng chế.
Bị đơn láºp luáºn: việc bằng sáng chế hợp chất XX1 hết thá»i hạn bảo há»™ không ảnh hưởng nhiá»u đến quyá»n lợi cá»§a Nguyên đơn theo Hợp đồng sá» dụng sáng chế, tháºm chà Nguyên đơn tiếp tục hưởng lợi theo Hợp đồng cho phép sá» dụng sáng chế, đặc biệt từ bằng sáng chế số YY002. Bị đơn cho rằng ngưá»i cho phép sá» dụng sáng chế chỉ có nghÄ©a vụ chuyển cho ngưá»i sá» dụng sáng chế thông tin đầy đủ vá» sáng chế và những cải tiến đã được phát hiện và bảo há»™ trước khi ký hợp đồng cho phép sá» dụng sáng chế.
(Trước khi giải quyết vấn đỠnà y, Uá»· ban trá»ng tà i nhắc lại rằng trong giai Ä‘oạn bắt đầu tố tụng trá»ng tà i, Uá»· ban trá»ng tà i đã quyết định là bằng sáng chế số YY002 không được đưa và o ná»™i dung bản tranh tụng cá»§a các Bị đơn theo quy định tại Quy tắc ICC. Tuy nhiên, trong bản tranh tụng, luáºt sư cá»§a các Bị đơn vẫn đưa ra các láºp luáºn dá»±a trên sá»± tồn tại cá»§a bằng sáng chế nà y. Do váºy, Uá»· ban trá»ng tà i xem xét và quyết định vá» láºp luáºn nà y cá»§a các Bị đơn)
CÅ©ng trong vụ Frior, Toà án đã bác láºp luáºn cá»§a ngưá»i cho phép sá» dụng bằng sáng chế rằng trên thá»±c tế, ngưá»i sá» dụng bằng sáng chế vẫn tiếp tục giữ độc quyá»n sau khi bằng sáng chế hết thá»i hạn bảo há»™. Toà án kết luáºn nghÄ©a vụ cung cấp cho ngưá»i sá» dụng bằng sáng chế những kinh nghiệm và công nghệ liên quan không phải là má»™t nhân tố độc láºp có thể duy trì bằng sáng chế sau khi đối tượng chÃnh cá»§a bằng sáng chế không còn nữa. Tuy nhiên, Toà án cho rằng các yếu tố thá»±c tế sau khi thá»i hạn bảo há»™ cá»§a bằng sáng chế cÅ©ng cần phải được lưu ý xem xét để xác định thiệt hại thá»±c tế mà ngưá»i sá» dụng sáng chế đã phải chịu.
Do đó, trong vụ việc nà y, đối tượng cá»§a Hợp đồng đã không còn và bằng sáng chế YY001 không thể thay thế đương nhiên cho XX001. Hợp đồng sá» dụng sáng chế đã chấm dứt, do váºy ngay cả khi Bị đơn thá»±c sá»± có mang lại cho Nguyên đơn những lợi Ãch nhất định hay các tư vấn vá» kỹ thuáºt sau khi thá»i hạn bảo há»™ bằng sáng chế đã kết thúc thì Bị đơn vẫn phải chịu trách nhiệm vì đã là m hợp đồng chấm dứt và phải bồi thưá»ng cho Nguyên đơn.
Uá»· ban trá»ng tà i kết luáºn:
Hợp đồng cho phép sá» dụng sáng chế đã chấm dứt khi bằng sáng chế hợp chất XX1 hết thá»i hạn bảo há»™. Vì Bị đơn phải chịu trách nhiệm cho việc bằng sáng chế chấm dứt thá»i gian bảo há»™ trước thá»i hạn nên Bị đơn cÅ©ng chịu trách nhiệm đối vá»›i việc Hợp đồng chấm dứt trước thá»i hạn.
Uá»· ban trá»ng tà i cÅ©ng thấy rằng hà nh vi cá»§a Bị đơn dẫn đến bằng sáng chế hết thá»i hạn bảo há»™ và việc các Bị đơn không thông báo sá»± kiện nà y cho Nguyên đơn suốt 5 năm là má»™t lá»—i rất nặng, do đó Nguyên đơn có quyá»n đòi bồi thưá»ng tổn thất lợi nhuáºn mà đáng lẽ Nguyên đơn có thể được hưởng theo Hợp đồng nà y tÃnh đến năm 1992. Uá»· ban trá»ng tà i quyết định các Bị đơn phải trả cho Nguyên đơn số lợi nhuáºn bị tổn thất là 37.365.173 FF.