TRANH CHẤP VỀ GIAO HÀNG KHÔNG ÄÚNG CHẤT LƯỢNG
TRONG HỢP Äá»’NG MUA BÃN GIẦY Ná»®
Tóm tắt vụ việc:
Nguyên Ä‘Æ¡n và Bị Ä‘Æ¡n ký má»™t hợp đồng bán hà ng theo đó Bị Ä‘Æ¡n sẽ cung cấp cho Nguyên Ä‘Æ¡n 150.000 đôi giầy phụ nữ trong thá»i hạn bốn tháng. Cùng ngà y hôm đó, Bị Ä‘Æ¡n ký má»™t hợp đồng vá»›i các Ä‘iá»u khoản y hệt (trừ Ä‘iá»u khoản vá» giá) vá»›i má»™t công ty thÆ°Æ¡ng mại quốc doanh của Rumani (sau đây gá»i là bên C) qua đó C cam kết sẽ cung cấp cùng má»™t số lượng giầy cho Bị Ä‘Æ¡n.
Sau đó, Nguyên Ä‘Æ¡n đã không nháºn được hà ng đúng quy cách phẩm chất và đúng thá»i hạn nhÆ° quy định trong hợp đồng, do đó đã tiến hà nh khởi kiện ra trá»ng tà i yêu cầu được bồi thÆ°á»ng thiệt hại. Vá» phần mình, Bị Ä‘Æ¡n khiếu nại lại ngÆ°á»i cung cấp của mình là bên C, do lá»—i giao hà ng cháºm.
Các bên:
Nguyên Ä‘Æ¡n : NgÆ°á»i mua Bỉ
Bị Ä‘Æ¡n : NgÆ°á»i bán Bỉ
Các vấn đỠđược Ä‘á» cáºp:
- Bất khả kháng
- Nghĩa vụ là m giảm nhẹ thiệt hại
- Thiệt hại do mất uy tÃn
Phán quyết của trá»ng tà i:
Trong thÆ°Æ¡ng mại quốc tế có rất nhiá»u lý do khiến cho má»™t trong các bên ký kết hợp đồng không thể thá»±c hiện được đầy đủ những nghÄ©a vụ của mình, má»™t trong những lý do mà các bên thÆ°á»ng viện dẫn nhằm giảm nhẹ lá»—i của mình là "bất khả kháng". Tuy nhiên để xác định liệu lý do mà các bên Ä‘Æ°a ra có thuá»™c và o trÆ°á»ng hợp bất khả kháng hay không hoà n toà n không Ä‘Æ¡n giản. Trong vụ kiện cụ thể nà y, Bị Ä‘Æ¡n coi việc không thể giao hà ng đúng qui cách và đúng thá»i hạn do lá»—i của nhà cung cấp của mình (bên C) là sá»± kiện bất khả kháng.
Má»™t vấn Ä‘á» khác được Ä‘á» cáºp trong vụ việc nà y là nghÄ©a vụ là m giảm thiệt hại của các bên khi có má»™t sá»± cố xảy ra ảnh hưởng tá»›i việc thá»±c hiện hợp đồng.
Việc không thể thá»±c hiện đúng hợp đồng kéo theo rất nhiá»u háºu quả. Thiệt hại ở đây có thể là váºt chất và cÅ©ng có thể là phi váºt chất. Trong vụ kiện nà y, ngoà i thiệt hại thá»±c tế có thể tÃnh toán do lá»—i của Bị Ä‘Æ¡n (bên bán), Nguyên Ä‘Æ¡n còn đòi bồi thÆ°á»ng thiệt hại vá» uy tÃn thÆ°Æ¡ng mại của mình.
- 1.VỠbất khả kháng:
Bị Ä‘Æ¡n cho rằng, vì hợp đồng ký giữa Nguyên Ä‘Æ¡n và Bị Ä‘Æ¡n quy định rằng giầy phải đúng là loại giầy do công ty C cung cấp nên việc C đã không thể giao hà ng đúng quy cách và thá»i hạn quy định trong hợp đồng là má»™t trở ngại không thể vượt qua đối vá»›i Bị Ä‘Æ¡n (thá»±c chất là Bị Ä‘Æ¡n muốn xếp nguyên nhân nà y và o trÆ°á»ng hợp Bất khả kháng), và bởi váºy cho phép Bị Ä‘Æ¡n được miá»…n má»i trách nhiệm của mình đối vá»›i Nguyên Ä‘Æ¡n.
Vá» vấn Ä‘á» nà y, Nguyên Ä‘Æ¡n cho rằng, xét trên cÆ¡ sở trách nhiệm của ngÆ°á»i uá»· thác (trong trÆ°á»ng hợp nà y là trách nhiệm đối vá»›i hà nh vi của ngÆ°á»i được uá»· thác), Bị Ä‘Æ¡n phải chịu trách nhiệm vá» lá»—i của ngÆ°á»i cung cấp của mình (công ty C). Mặt khác, Nguyên Ä‘Æ¡n láºp luáºn thêm rằng theo thông lệ, lá»—i của ngÆ°á»i cung cấp không thể được coi là má»™t yếu tố bất khả kháng đối vá»›i ngÆ°á»i bán hà ng.
Xét láºp luáºn nà y của Nguyên Ä‘Æ¡n, Uá»· ban trá»ng tà i cho rằng nguyên tắc vá» trách nhiệm của bên uá»· thác (Bị Ä‘Æ¡n) theo hợp đồng đối vá»›i hà nh Ä‘á»™ng của bên được uá»· thác (Bên C) không có liên quan gì tá»›i trÆ°á»ng hợp nà y vì tuân thủ theo hợp đồng ký giữa Nguyên Ä‘Æ¡n và Bị Ä‘Æ¡n, Bị Ä‘Æ¡n đã không chá»n bất cứ nhà cung cấp nà o khác để thay thế C. HÆ¡n nữa, sẽ là cứng nhắc và không chÃnh xác nếu cho rằng trong bất cứ hoà n cảnh nà o lá»—i của ngÆ°á»i cung cấp cÅ©ng không thể được coi là trÆ°á»ng hợp bất khả kháng đối vá»›i ngÆ°á»i bán hà ng.
Tuy nhiên, trong trÆ°á»ng hợp nà y, Bị Ä‘Æ¡n đã không chứng minh được rằng lá»—i của ngÆ°á»i cung cấp (Bên C) là không thể lÆ°á»ng trÆ°á»›c được và không thể khắc phục được. Bị Ä‘Æ¡n đã không Ä‘Æ°a ra được bằng chứng rằng việc giao hà ng cháºm của nhà máy C là không thể lÆ°á»ng trÆ°á»›c được vì trên thá»±c tế việc giao hà ng muá»™n của má»™t nhà cung cấp là má»™t biến cố bất ngá» có thể dá»± Ä‘oán được.
HÆ¡n nữa, Bị Ä‘Æ¡n cÅ©ng không chứng minh được là lẽ ra há» cÅ©ng đã phải lÆ°á»ng trÆ°á»›c hoặc tìm cách là m giảm bá»›t những háºu quả do việc giao hà ng cháºm từ phÃa C gây ra. NghÄ©a vụ của Bị Ä‘Æ¡n trong trÆ°á»ng hợp nà y là nghÄ©a vụ vá» kết quả[1] (tức là nghÄ©a vụ đảm bảo mang lại kết quả mà các bên đã thoả thuáºn - cụ thể trong trÆ°á»ng hợp nà y là việc giao hà ng, khác vá»›i nghÄ©a vụ vá» phÆ°Æ¡ng thức[2] - tức nghÄ©a vụ đảm bảo sá» dụng má»i khả năng, má»i phÆ°Æ¡ng thức, phÆ°Æ¡ng tiện có thể và hợp lý để hÆ°á»›ng tá»›i việc đạt được kết quả nhÆ°ng không phải đảm bảo sẽ mang lại kết quả nhÆ° mong muốn) và nghÄ©a vụ nà y buá»™c Bị Ä‘Æ¡n phải có trách nhiệm giao hà ng cho Nguyên Ä‘Æ¡n trừ trÆ°á»ng hợp Nguyên Ä‘Æ¡n đã huá»· bá» Ä‘Æ¡n đặt hà ng mà không có lý do.
Tóm lại, việc không giao hà ng đúng quy cách và đúng thá»i hạn của C không được coi là sá»± kiện bất khả kháng đối vá»›i Bị Ä‘Æ¡n và bởi váºy, Bị Ä‘Æ¡n phải chịu trách nhiệm vá» lá»—i trên đối vá»›i Nguyên Ä‘Æ¡n.
- 2.VỠnghĩa vụ phải hạn chế thiệt hại:
Bị Ä‘Æ¡n láºp luáºn rằng, xét đến nghÄ©a vụ thá»±c hiện má»i biện pháp có thể để hạn chế và giảm bá»›t thiệt hại của các bên, lẽ ra Nguyên Ä‘Æ¡n đã có đủ thá»i gian để dà n xếp sao cho có thể giao cho khách hà ng của mình hà ng hoá tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° đối tượng hợp đồng được ký giữa hai bên .
Trên thá»±c tế, loại giầy là đối tượng của hợp đồng có tÃnh thá»i vụ và chỉ có thể được bán và giao cho khách hà ng của Nguyên Ä‘Æ¡n muá»™n nhất là và o đầu mùa đông. Trong khi đó cho tá»›i thá»i Ä‘iểm giữa tháng 9, Bị Ä‘Æ¡n vẫn là m cho Nguyên Ä‘Æ¡n tin rằng Bị Ä‘Æ¡n có khả năng giao hà ng cho Nguyên Ä‘Æ¡n, mặc dù có muá»™n hÆ¡n so vá»›i thoả thuáºn nhÆ°ng trÆ°á»›c thá»i hạn cuối cùng cho phép. Việc không thể thá»±c hiện được cam kết nà y được biết khi đã quá muá»™n để có thể mua được hà ng thay thế từ các nguồn khác. Thá»±c tế cho thấy, xét tá»›i tÃnh chất thay đổi thá»i trang, các nhà cung cấp thÆ°á»ng giữ rất Ãt loại giầy nà y trong kho dá»± trữ. HÆ¡n nữa Bị Ä‘Æ¡n đã không hỠđể cho Nguyên Ä‘Æ¡n biết những nguồn mà Nguyên Ä‘Æ¡n có thể, và o cuối tháng 9 năm đó, mua bổ sung được hà ng tÆ°Æ¡ng tá»± vá»›i loại được miêu tả trong hợp đồng.
Vì váºy, trong trÆ°á»ng hợp nà y sẽ là không thoả đáng nếu miá»…n cho Bị Ä‘Æ¡n tiá»n bồi thÆ°á»ng thiệt hại do vi phạm hợp đồng.
- 3.Vá» thiệt hại do mất uy tÃn:
Xét tá»›i thá»±c tế là trong số 127.000 đôi già y được Nguyên Ä‘Æ¡n đặt mua của Bị Ä‘Æ¡n, có tá»›i 45.509 đôi, nghÄ©a là khoảng 38% đã không được giao đúng quy cách và thá»i hạn quy định, chúng ta có thể thấy rằng Nguyên Ä‘Æ¡n khó có thể chấp nháºn số phần trăm hà ng lá»›n nhÆ° váºy không được thá»±c hiện đúng hợp đồng. Mặt khác xét tá»›i tÃnh chất thá»i vụ của loại hà ng hoá nà y, Nguyên Ä‘Æ¡n cÅ©ng chỉ có thể đáp ứng được nhu cầu của khách hà ng của mình trong má»™t chừng má»±c nhất định bằng cách lấy hà ng từ những nguồn khác.
Nếu coi rằng uy tÃn thÆ°Æ¡ng mại của má»™t thÆ°Æ¡ng nhân sẽ bị ảnh hưởng khi há» không thể thoả mãn được phần lá»›n các Ä‘Æ¡n hà ng đã ký vá»›i khách hà ng và xem xét toà n bá»™ các khÃa cạnh của vụ việc nà y, đặc biệt là sá»± suy giảm vá» lợi nhuáºn và số liệu kinh doanh của Nguyên Ä‘Æ¡n vá»›i những khách hà ng đã từng có Ä‘Æ¡n đặt hà ng vá»›i Nguyên Ä‘Æ¡n vá» loại giầy phụ nữ nói trên trong hai năm từ 1980 đến 1982 so vá»›i những năm trÆ°á»›c đó, Uá»· ban trá»ng tà i thấy rằng yêu cầu đòi bồi thÆ°á»ng thiệt hại vá» uy tÃn của Nguyên Ä‘Æ¡n là hoà n toà n có căn cứ. Do đó, Uá»· ban trá»ng tà i đã quyết định là Nguyên Ä‘Æ¡n phải được bồi thÆ°á»ng cho thiệt hại vá» uy tÃn thÆ°Æ¡ng mại.