Ngà y 28/08/2003, Công ty sản xuất bao bì (bên bán) ký vá»›i Công ty Hà Thà nh (bên mua) hợp đồng để mua giấy Kraft là m vá» bao xi măng. Ngà y 15/04/2004, hai bên ký Phụ lục Hợp đồng trong đó có thá»a thuáºn là “thá»i gian giao hà ng trong vòng 2 tháng kể từ ngà y 15/04/2004â€. Thá»±c hiện hợp đồng nói trên, Công ty sản xuất bao bì đã nháºp vá» 310,712 tấn giấy Kraft.
Sau đó, Công ty sản xuất bao bì liên tục có công văn yêu cầu Công ty Hà Thà nh tiêu thụ hết lô hà ng đã nháºp vá». NhÆ°ng ngà y 06/05/2004 và 20/05/2004, Công ty Hà Thà nh đã có công văn trả lá»i là không thể tiêu thụ hết 310,712 tấn giấy Kraft ngay trong thá»i gian 2 tháng nhÆ° quy định trong Phụ lục hợp đồng. Ngà y 19/05/2004 (tức trÆ°á»›c ngà y 15/06/2004 – thá»i Ä‘iểm Công ty Hà Thà nh phải nháºn và tiêu thụ hết 310,712 tấn giấy Kraft theo phụ lục hợp đồng), do cho rằng Công ty Hà Thà nh không thể thá»±c hiện đúng nghÄ©a vụ đã cam kết nên Công ty sản xuất bao bì đã ký hợp đồng bán cho Công ty Thái Hòa lô giấy mà Công ty sản xuất bao bì đã bán cho Công ty Hà Thà nh.
Tranh chấp xảy ra, căn cứ và o luáºt thÆ°Æ¡ng mại 1997, Tòa án cho rằng Công ty sản xuất bao bì đã vi phạm Phụ lục Hợp đồng. NhÆ° váºy, trÆ°á»›c khi hết hạn thá»±c hiện, khi biết chắc rằng bên mua không thá»±c hiện đúng hợp đồng, bên bán không thể tá»± xá» lý số hà ng và nếu tá»± xá» lý thì bị coi là vi phạm hợp đồng. Ngoà i ra, Tòa án cho rằng hà ng hóa giấy Kraft không thuá»™c loại hà ng hóa có thể bị hÆ° há»ng ngay và thá»i hạn giao hà ng được quy định tại Phụ lục Hợp đồng tÃnh đến ngà y 20/05/2004 là chÆ°a hết nên việc Công ty sản xuất bao bì nêu lý do do Công ty Hà Thà nh không nháºn hết số hà ng để biện minh cho việc Công ty sản xuất bao bì phải bán hà ng Ä‘i để tránh rủi ro là không có cÆ¡ sở[1].
Bình luáºn của tác giả:
Vá» việc Tòa án cho rằng bên bán đã vi phạm hợp đồng khi tá»± xá» lý số hà ng có tranh chấp, chúng tôi cho rằng và o thá»i Ä‘iểm xét xá», giải pháp nà y là phù hợp vá»›i quy định của pháp luáºt. Bởi vì BLDS 1995 và Luáºt thÆ°Æ¡ng mại 1997 không có quy định cho phép hủy hợp đồng trong những trÆ°á»ng hợp nhÆ° váºy. Tuy nhiên, giải pháp nà y không thuyết phục, không bảo vệ tốt cho bên vi phạm. Trong vụ tranh chấp nà y, trÆ°á»›c khi hết hạn thá»±c hiện hợp đồng, bên mua đã thể hiện việc không thá»±c hiện đúng hợp đồng và việc không thá»±c hiện nà y đã thá»±c sá»± xảy ra khi hết hạn thá»±c hiện (Công ty Hà Thà nh trên thá»±c tế chỉ có thể bán hết số giấy theo hợp đồng và o ngà y 14/01/2005). Mặc dù váºy, việc bên bán tá»± xá» lý tà i sản trÆ°á»›c khi hết thá»i hạn lại bị coi là vi phạm hợp đồng. Tháºt là không hợp lý và không công bằng khi không cho phép má»™t bên hủy hay chấm dứt hợp đồng trong khi biết chắc là bên kia sẽ không thá»±c hiện hợp đồng.
Bình luáºn của ngÆ°á»i tổng hợp:
Nếu vụ việc tÆ°Æ¡ng tá»± xảy ra và chịu sá»± chi phối của BLDS 2005 và Luáºt thÆ°Æ¡ng mại 2005 thì giải pháp có khác không? Vá» cÆ¡ bản, BLDS 2005 và Luáºt thÆ°Æ¡ng mại 2005 chỉ quy định chế tà i tạm dừng, đình chỉ hay hủy bá» hợp đồng được áp dụng khi có vi phạm thá»±c tế, tức là khi đã hết thá»i hạn thá»±c hiện nghÄ©a vụ. Luáºt thÆ°Æ¡ng mại 2005 chỉ có má»™t quy định công nháºn má»™t phần giải pháp nà y tại khoản 2 Äiá»u 313: “TrÆ°á»ng hợp má»™t bên không thá»±c hiện nghÄ©a vụ đối vá»›i má»™t lần giao hà ng, cung ứng dịch vụ là cÆ¡ sở để bên kia kết luáºn rằng vi phạm cÆ¡ bản sẽ xảy ra đối vá»›i những lần giao hà ng, cung ứng dịch vụ sau đó thì bên bị vi phạm có quyá»n tuyên bố hủy bá» hợp đồng đối vá»›i những lần giao hà ng, cung ứng dịch vụ sau đó, vá»›i Ä‘iá»u kiện là bên đó phải thá»±c hiện quyá»n nà y trong thá»i gian hợp lýâ€.
[1] Có lẽ Tòa án đã váºn dụng Äiá»u 293 BLDS 1995 (tÆ°Æ¡ng ứng vá»›i Äiá»u 288 BLDS 2005) để Ä‘Æ°a ra nháºn định nà y. Bởi theo các Ä‘iá»u luáºt nà y, “Cháºm tiếp nháºn việc thá»±c hiện nghÄ©a vụ dân sá»± là khi đến thá»i hạn thá»±c hiện nghÄ©a vụ mà ngÆ°á»i có nghÄ©a vụ đã thá»±c hiện nghÄ©a vụ theo thá»a thuáºn, nhÆ°ng ngÆ°á»i có quyá»n không tiếp nháºn việc thá»±c hiện nghÄ©a vụ đó… Äối vá»›i tà i sản có nguy cÆ¡ bị hÆ° há»ng, thì ngÆ°á»i có nghÄ©a vụ có quyá»n bán tà i sản đó và trả cho ngÆ°á»i có quyá»n khoản tiá»n thu được từ việc bán tà i sản sau khi trừ Ä‘i chi phà cần thiết để bảo quản và bán tà i sản đóâ€.
Tác giả: Äá»— Văn Äại